Bắt đầu với cái tên của nữ chính trước đi, thật ra thì tôi cực kì thích cái tên “Hy Quang” này. Đơn giản vì bình thường tôi cũng hay đặt tên nhân vật theo kiểu ẩn dụ một cái ý nghĩa nào đó, một phần là lười nghĩ tên, phần nữa là có thể dựa vào cái tên này để phán đoán phần nào tích cách nhân vật. (Ví dụ như cái tên “Ám Dương” của nam chính “Ngủ đi, ngày mai Xuân sẽ về” vậy đó). Hy Quang, là ánh ban mai, là ánh sáng yếu ớt. Tôi không rõ liệu đến cuối cùng, ánh sáng ấy của cô rốt cuộc sẽ tặng cho Lâm Tự Sâm, hay sẽ kéo lấy Trang Tự ra khỏi bóng đêm vô tận. Thực tâm mà nói thì tôi rất mong là trường hợp đầu tiên, vì từ đầu chí cuối, tôi vẫn luôn cho rằng Lâm Tự Sâm mới là nam chính.