Trước khi đến đây, An Hạ đã viết thư cho Trúc biết. Lẽ ra cô phải chờ con bé hồi âm, nhưng cô đã không chờ được. Mọi việc xảy ra đến dồn dập, tàn nhẫn đến mức An Hạ phải đi ngay. Bây giờ không biết còn điều bất hạnh nào đón chờ nữa đây. Đang lo lắng nghĩ suy, Hạ bỗng nghe tiếng mở cổng. Diệp Trúc ló đầu ra với ánh mắt đầy ngạc nhiên lẫn mừng rỡ.