Những ngày cuối tháng tư, tôi xin nghỉ vài ngày, đến một nơi yên tĩnh, tập trung viết Những chuyển điệu. Thật kỳ lạ là điều ý nghĩa nhất tôi đạt được trong quãng thời gian ấy không phải là việc hoàn thành một tác phẩm, mà là có cơ hội để nhìn lại tuổi hai mươi vừa mới trôi qua với tất cả những say mê cũng như nỗi cô đơn của nó trong tư thế an nhiên, bình thản nhất. Và tôi kể lại những điều mình thấy, mình nghĩ, mình tin…