“Bức tranh quê hương trong tiểu thuyết Dòng sông thơ ấu sở dĩ sinh động vì đều là những hồi ức có thật. Tui theo Kháng chiến 30 năm, mỗi khi nghe trên thế giới có dòng sông cạn thì tui lại nghĩ không biết dòng sông bên nhà mình ra sao. Dòng sông thời nhỏ của tui trải qua hai cuộc chiến tranh vẫn tràn trề sức sống. Ban đầu, tui viết dòng sông đó trong Đất lửa, Nguyễn Tuân chê ‘hiền quá’. Sau ngày miền Nam giải phóng, tui đưa Nguyễn Tuân về ngồi nhậu trước nhà tui ngó ra dòng sông. Chỉ nghe loáng thoáng vài câu chuyện sông nước thôi, Nguyễn Tuân đã nhắc: ‘Dòng sông là nguồn cảm hứng của văn chương Nam bộ đấy, viết tiếp đi!’ Năm 1980 tui viết những chữ mở đầu Dòng sông thơ ấu…”