“Khúc Nam Ai” mở đầu bằng tiếng hát tha thiết của một vở kịch. Đoàn hát của họ không lớn, chỉ có vỏn vẹn vài người nhưng người đến xem vẫn kha khá. Ba mẹ của cậu là trụ cột của đoàn hát, vừa là những người sáng lập, vừa kiêm người soạn giả của những vở tuồng mà đoàn vẫn trình diễn. Tuy nói là nhà soạn giả nhưng hầu hết những vở tuồng ấy đều được lấy từ những vở tuồng đã được in thành tập rồi và họ chỉ đem về chỉnh sửa, cắt ghép thôi. Nhưng họ còn có thể làm gì hơn. Đoàn hát nghèo thì làm gì có đủ khả năng để sáng tạo ra một vở tuồng toàn diện và thu hút những người nghe cao cấp. Chì cần bà con vùng quê đón nhận những buổi trình diễn của họ đã là quá đủ rồi.