“Chưa bao giờ cánh đồng lại rộn ràng đến như thế. Nào âm thanh của tiếng người cười nói. Âm thanh của tiếng gặt lúa “roàn roạt”. Và đương nhiên không thể thiếu tiếng chọc ghẹo của lũ trẻ chúng tôi.” Nhà văn Hồ Huy Sơn gửi gắm vào đây biết bao vụng dại, bao hoài niệm thời thơ ấu. Để rồi khi đọc “Đi qua những mùa vàng”, chắc hẳn bạn sẽ nhận thấy đằng sau lớp vỏ ngoài bình dị, mộc mạc kia là một tâm hồn yêu quê hương, yêu con người.