Bước ra từ trang báo, những câu chuyện nhỏ trong tập sách này lời nối lời làm nên một cuộc trò chuyện bất tận – cuộc trò chuyện của tâm hồn. Như sự mong manh vốn có của trái tim con người, chúng được kể ra bằng một giọng thì thầm, nhiều khi có nước mắt… Vậy mà, như một nghịch lý, những câu chuyện mong manh ấy lại có một sức mạnh lạ kỳ. Chúng thuộc vào loại không chỉ để đọc một lần. Theo dòng thời gian, cuộc đời gieo thêm vào câu chữ sẵn có những thông điệp mới cho mỗi lần đọc. Mà hình như, lúc nào đọc cũng cần: khi vui – để biết chia sẻ, khi buồn – để thôi bi quan, khi thành công – để biết nhìn lại, khi thất bại – để biết vượt lên… Có khi, trái với cách nghĩ thông thường, lúc đang ngập tràn hạnh phúc, lúc đang trên đường thành đạt, sách lại cần thiết hơn nơi đầu giường. Và hình như, sách cũng không phải chỉ dành đọc một mình: mẹ cùng con, thầy cùng trò, anh chị cùng em…