Cuộc đời của ai cũng đều có những nỗi buồn, nó như một nốt trầm trong một giai điệu mùa hè chúng ta viết trong những ngày tuổi trẻ. Tuổi trẻ là cô đơn, tuổi trẻ là lạc lối, tuổi trẻ là chênh vênh nhưng có như vậy chúng ta mới tìm thấy bản thân và trưởng thành hơn sau những lần vấp ngã. “Hãy đi đến tận cùng nỗi buồn để thấy rằng nỗi buồn cũng có vẻ đẹp riêng của nó.” Mong rằng, tất cả chúng ta hãy luôn sống lạc quan, yêu thương mọi người và chấp nhận nỗi buồn như một phần tuổi trẻ của mình. Vì nếu tuổi trẻ này, không biết đến nỗi buồn, chúng ta không biết trân trọng những ngày vui. Nếu không biết đến những ngày mưa, chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết thương những ngày nắng chói.