Để nhận biết được những người thật sự có tài năng là một việc làm khó khăn, đòi hỏi người tiến cử không những phải có đầu óc thật minh mẫn, mà còn phải có cái tâm (trái tim) thật trong sáng, là những người phải vì sự nghiệp chung, gạt cái cá nhân chủ nghĩa của mình ra một bên, thì mới có thể làm được cái việc tiến cử người hiền tài. Sách xưa viết rằng, nếu cái tâm mà tốt thế nào cũng tìm ra được người tài để dùng, còn người có tài mà không có tâm, rất dễ hay dùng những phần tử cơ hội, rất dễ rơi vào thiên vị trong việc dùng người, sẽ thiếu công minh chính trực. Nhưng nếu chỉ có tâm mà không có tài để quan sát người, đánh giá người, thì rút cục cũng không tìm ra được người tài mà tiến cử. Nội tâm con người luôn luôn xung đột giữa các khái niệm, tư duy, khả năng nhận biết, cảm xúc thẩm mỹ, hình thức, lý thuyết, thực hành. Điều đó có liên quan đến việc nhận biết, đánh giá người tài.